18 Avril 2013
Mùa hè đỏ lửa năm bảy hai
Chiến tranh tàn khốc kéo dằng dai
Đại lộ kinh hoàng trong biển máu
Đạn bom như nước, phủ hình hài
Súng nổ, đạn bay, hỏa châu sáng
Xác người ngang dọc phủ màu tang
Bé trên xác mẹ đang tìm vú
Khô giòng sữa mẹ, nát tâm cang
Anh lính Quân Cụ lòng bao la
Nhặt bé bỏ vào trong nón lá
Mỏng manh như một cánh hoa rơi
Thân phận con người như cỏ rạ
Hoang tàn, đổ nát trong chiến tranh
Anh bế bé qua cầu Mỹ Chánh
Cầu đã gài mìn, cấm qua lại
Tay ôm nón lá, một mình anh
Lòng anh KHẮC BÁO thật hãi hà
Đón bé về trú trong chiến xa
Tự tay anh thẩm từng giọt nước
Cho bé ấm lòng, không khóc la
TRẦN THỊ NGỌC BÍCH là tên em
Họ anh KHẮC BÁO đã đính kèm
Thiên duyên hạnh ngộ thật cao quý
Cứu vớt đời em khỏi lấm lem
Bé được đưa vào viện mồ côi
Thời gian lặng lẽ vẫn nổi trôi
Vận may đến viếng em lần nữa
Làm con, bố mẹ ở xa xôi
Phương trời xa xôi nơi Bắc Mỹ
NGỌC BÍCH cũng là KIMBERLY
Tương lai rực rỡ đến cùng bé
TRUNG TÁ HẢI QUÂN xứ HOA KỲ
KIM ANH
*Vô cùng xúc động, nên tôi đã viết nên bài thơ trên để cám ơn và ca tụng những
tấm gương sáng lưu truyền cho hậu thế .