30 Mai 2014
Sài gòn ơi ! niềm thương và nỗi nhớ
Xa nghìn trùng mà cứ ngỡ là mơ
Tìm đâu lại những giây phút ngày thơ
Trong khoảnh khắc lùi dần về quá khứ
Tôi nhớ mãi ngày đầu tiên học chữ
Tay cắp sách như còn mới tinh khôi
Mẹ cố gắng dụ dỗ tôi từng hồi
Để có thể đưa tôi đến trường học
Mẹ quay lưng là tôi òa lên khóc
Bỏ chạy về bám lấy mẹ mà thôi
Về đến nhà, tới ngõ gặp bà tôi
Nội ơi ! cho con nghỉ, mai con học !!!
Cứ như thế mỗi ngày tôi đều khóc
Bà và mẹ vẵn lọc cọc hy sinh
Nên hôm nay tôi mới được nên hình
Gương kiên nhẫn cho tôi bài học lớn
Theo thời gian tôi trưởng thánh, khôn lớn
Sự hy sinh, nhẫn nại vẫn sáng trưng !!!
Thầm cám ơn Bà và Mẹ quá chừng
Mới vừa đấy, bây giờ đã khuất bóng
Tôi vẫn nhớ mỗi khi Mẹ nhgiêm giọng
Đạo làm người quan trọng lắm con ơi !
Dù thế nào cũng phải nghĩ có Trời
Đấng Tạo Hóa công bằng và bác ái
KIM ANH